Khi vụ án được gác lại gần thập niên, hung thủ bất ngờ bị đưa ra ánh sáng khi xuất hiện kỹ thuật vân tay hiện đại Vacuum Metal Deposition.
Tóm tắt kỳ trước: Liên tiếp trong bốn năm, lần lượt ba nạn nhân nam giới bị sát hại tàn độc, thi thể bị chia thành bảy phần, rửa sạch và cho vào túi nylon trước khi vứt bỏ. Các nạn nhân đều liên quan đến người đồng giới. Cảnh sát không thể tìm thấy một dấu vết vân tay hoặc DNA nào do hung thủ đã xóa sạch. Tung tích của hung thủ cũng chỉ được quây vùng ở quận Staten Island thuộc New York City (Mỹ).
Cảnh sát cho rằng hung thủ làm trong ngành y học, là bác sĩ giải phẫu hoặc ít nhất cũng làm ở lò mổ súc vật hay là thợ săn, nghĩa là những nghề phải tiếp xúc với cơ thể người hoặc thú vật. Chân dung hung thủ được mô tả và vẽ lại, gửi đến khắp nơi để truy tìm nhưng không có tiến triển buộc cảnh sát phải tạm gác vụ án.
Lật lại vụ án nhờ kỹ thuật hình sự mới
Tám năm sau, các vụ án này được cơ quan điều tra chú ý đến, dựa vào một kỹ thuật lấy dấu vân tay mới tại Toronto gọi là “Vacuum Metal Deposition” – một phương pháp lấy dấu vân tay chìm trên các bề mặt dạng mềm, kể cả chất liệu đã được lưu trữ vài chục năm.
Theo cục điều tra hình sự tại Đức, vật chứng được đưa vào hộp hút chân không, sau đó được phun sương bằng chất liệu vàng lên bề mặt. Vàng sẽ bám lên các vị trí có vân tay và biến vân chìm thành vân nổi. Bởi vàng có độ phản xạ ánh sáng cao và phản ứng với nhiều loại ánh sáng khác nhau, các nhân viên điều tra sẽ dễ dàng sử dụng các loại đèn để soi ra dấu vân tay.
Trở lại các vụ án cắt thi thể ở New York, sau khi biết về phương pháp “Vacuum Metal Deposition”, cơ quan điều tra đã cho gửi ngay các túi nylon chứa thi thể nạn nhân đến phòng thí nghiệm Toronto.
Tại đây, các chuyên viên đã sử dụng 10 mg vàng với tổng giá trị tương đương 20 cent để phun sương lên bề mặt các túi nylon này. Số vàng đó trước tiên được nung nóng ở nhiệt độ 1.100°C, tạo thành khí lỏng và bám lên bề mặt các túi nylon. Sau đó, các chuyên viên tiếp tục cho thêm kẽm nguyên chất vào hộp hút chân không, kết hợp với vàng, dấu vân tay sẽ nổi lên bề mặt và có thể nhìn thấy chúng.
Phát hiện ra dấu vân tay hung thủ
Cơ quan điều tra thu thập được tổng cộng 16 dấu vân tay không hoàn chỉnh trong vụ án Maicahy và ba dấu vân tay không hoàn chỉnh trong vụ án Mirrero. Những dấu vân tay này lại được đưa vào hệ thống lưu trữ dữ liệu thông tin quốc gia để so sánh nhưng các thanh tra vẫn không nhận được thông tin trùng khớp nào.
Thanh tra Matt Kuehn quyết định gửi biên bản đến tất cả tiểu bang của Mỹ, bởi ông biết vẫn có nhiều dấu vân tay không được đưa vào hệ thống của cả nước. Đó là hy vọng cuối cùng của ông và các đồng nghiệp.
Họ cuối cùng đã tìm được một vân tay trùng khớp với vân tay được gửi đến từ New York.
Cơ quan điều tra nhanh chóng tìm ra một người đàn ông đồng tính tên Richard Rogers, người từng theo học ngành ngôn ngữ học tại ĐH Maine. Vào năm 1973, ông ta bị khởi tố vì tội sát hại bạn cùng phòng bằng một cái búa, đóng gói thi thể nạn nhân vào một túi nylon và vứt ven đường. Trước tòa, Richard Rogers khi đó khai người bạn cùng phòng đã cưỡng bức và tấn công ông ta. Khi ông ta muốn tự vệ thì chẳng may giết chết người đó. Khi ấy, tòa đã xử Richard Rogers trắng án.
Thời gian sau, Richard Rogers bỏ học đại học, chuyển đến New York và theo học nghề điều dưỡng. Vào thời điểm xảy ra ba vụ thảm sát “bí ẩn”, ông ta đang làm trợ lý giải phẫu tại BV Mount Sinai.
Hung thủ được đưa ra ánh sáng
Cảnh sát đã bắt giữ Richard Rogers. Ông ta sống một mình, không có người thân hay bạn bè nào. Đối chiếu giờ làm việc của Rogers với giờ gây án thì những lúc đó nghi phạm đều có ca nghỉ làm.
Từ nhiều bức ảnh nhận dạng, cô Lisa Hall cũng chỉ ra đúng Richard Rogers là người đã gặp gỡ Mike Zicara (nạn nhân thứ ba) trong quán bar nơi cô từng làm việc. Nghi phạm cũng sống tại Staten Island.
Theo cơ quan điều tra, Richard Rogers đã đến các quán bar gần nhà để tìm nạn nhân, thường là người đồng tính và thích uống nhiều rượu. Rất có thể hắn dùng cách mời rượu nạn nhân để thả thuốc an thần vào đó, rồi đưa nạn nhân về nhà của mình. Cũng rất có thể các nạn nhân đã chịu đi cùng Rogers về nhà riêng. Sau khi đánh ngất nạn nhân, hung thủ đâm chết bằng dao rồi chia thi thể thành nhiều phần.
Cho đến khi ra tòa, Richard Rogers vẫn không hề khai báo nửa câu, không hề nói về nguyên nhân hay lý do phạm tội.
Tháng 11-2000, Richard Rogers bị đưa ra xét xử và nhận hai án tù chung thân kèm một án tù 65 năm cho hai vụ án, bởi chỉ ở hai vụ là cơ quan điều tra tìm thấy bằng chứng xác thực nhất.